Đang tải...
 
Skip to main content

Tập 10: Cảm nhận về quyển sách "Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ" - Podcast Cấy Nền Yêu Thương

Bài viết này còn sơ khai.

Có rất nhiều tài nguyên tham khảo ở đây - chúng được đóng góp bởi cộng đồng. Khi bạn học, chúng tôi mời bạn quay lại và cập nhật các trang này - chia sẻ những gì bạn đã học được.


Hãy giúp "Trăm triệu thầy, trăm triệu trò" hoàn chỉnh nội dung để những người khác có thể hưởng lợi từ nó trong tương lai.

Tìm hiểu cách Đóng Góp


Bên dưới là "nội dung thô" phục vụ tìm kiếm

- Bấm Ctrl + F : nhập từ khoá (tìm trên trang hiện tại).
- Nhập trực tiếp vào ô tìm kiếm trên cùng (tìm trên toàn bộ website).

"nội dung thô" được tạo tự động, giúp bạn "tìm kiếm" dễ hơn bằng cách gõ "từ khóa". Nó sẽ tồn tại đến khi Ai đó học và giúp hoàn chỉnh nội dung.



00:00
mến chào quý vị khán tính giả của cấy
nền radio kênh phát thanh của hệ sinh thái cấy nền Thảo Nguyên rất vui được
đồng hành với các quý vị trong số phát dáng Thứ 10 Của Podcast cái nền yêu
thương Nằm trong chỗi chủ đề cảm nhận về những quyển sách hai từ cuộc thi g mầm
tri thức đọc sách cùng cái nền yêu thương Có bao giờ bạn từng ước mình có
thể quên ng thời gian trở về với những ngày tháng hồn nhiên vu tư của thổi Thơ
hôm nay cấy nền yêu thương mời các bạn đón nghe cảm nhận sâu sắc của chị Nguyễn
Thị Phương một học sinh gấy nền yêu thương lớp 12 đến từ Nghệ An về cuốn
sách cho tôi xin một vé đi tuổi thơ của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh có một ngày em
vô tình đọc được câu một người không đọc sách chẳng hơn gì một kẻ không biết đọc
câu nói này cứ vang vọng mãi trong tâm trí em và cuối cùng em đã hiểu được câu

00:01
nói này từ đây em bắt đầu tìm hiểu với các cuốn sách và đọc chúng đến một ngày
em biết đến cuốn sách cho tôi xin một vé đi tuổi thơ của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh
được biết đến nhà văn Nguyễn Nhật Ánh là nhà văn truyên hết v Tuổi Thơ không với
một tâm thế chán ghét tương lai mà chỉ đơn thuần Gợi mở lại cho người đọc những
viền ký ức đã lãng quên để nhắc nhở họ rằng từng có một thời chúng ta cũng hồn
nhiên và ngây thơ đến như thế giống như một khoảng không thp dễ nhất Sẵn sàng
đưa tay ung ấp và bảo vệ lấy con người ta để họ thạm hời lãng quên đi hiện thực
khổ đau và tặng động lực cho họ bức tiếp cho con đường của mình cho tôi xin một
vé đi tuổi thơ đã được tặng giải thưởng văn học
icn vào năm 2010 cuốn sách có bìa màu vàng in hình một cậu bé tở bìa phía sau
tác giả đã nói rằng tôi viết cuốn sách này không dành cho trẻ em tôi viết cho
những ai từng là trẻ em hết nhật ảnh viết cuốn sách này để nói về tuổi thơ

00:02
của bốn nhân vật là thằng cu mùi Thằng Hải cò con tí xú và con Tũn gồm tất cả
12 chương khi đọc cuốn chuyện này em vô cùng ấn thượng với chương một Tóm lại đã
hết một ngày và chương 2i bố mẹ tuyệt vời bởi chương hai này khiến em cảm thấy
ngưỡng mộ về tuổi thơ của các nhân vật và ngưỡng mộ gia đình của nhân vật tôi
với chương một đó là mẹ tôi luôn luôn quan tâm đến sức khỏe và cụ thể hóa mối
quan hệ của tâm mình bằng cách bắt tôi và cả nhà ăn những món ăn có chất dinh
dưỡng trong khi tôi chỉ khói sực những món mà bà cho rằng chẳng bộ béo gì như
mì gói chẳng hạn từ đó em cảm nhận được tình yêu thương lo lắng của mẹ dành cho
tác giả lúc còn nhỏ mà mối quan hệ quan tâm chủ yếu là về sức khỏe Đọc tiếp Cuốn
sách này rất nhiều ký ức ùa về trong đầu óc em em nhớ lại những ngày bả tá tuổi
em chẳng nghĩ nhiều gì về mặt tình cảm nhưng càng lớn hơn chỉ số tăng trưởng về
mặt tình cảm càng tăng lên chẳng hạn tình cảm của em dành cho gia đình trong

00:03
chương hai h chỉ óc tưởng tượng các nhân vật đã xây dựng ra trò chơi chúng cho
rằng học bài là lêu lỏng chạy nhảy chéo cây tắm sông đánh lộn mới là con ngoan
ngay Đến cả bản cửu chương 2 x 4 không được bằng tám mà phải là bằng cái gì
cũng được nghĩa là khác đi câu chuyện này đã đem lại cho em những cảm xúc dở
khóc dở cười thế nhưng ở chương hai này em lại cảm thấy rất ngưỡng mộ nhân vật
tôi vì trường hợp khó khăn mà em phải sống xa bố mẹ nên em ác ước có một gia
đình như này tháng như tuổi thơ của em cũng được trải qua những trò chơi vui
nhộn như các nhân vật trong truyện Ngoài ra em cũng thích chương đặt tên cho thế
giới cu mùi Thằng Hải cò Con Tí Sún con Tũn cũng cùng nhau thay đổi suy nghĩ của
bản thân cái cánh tay là cái miệng y chợ thay cho đi ngủ cũng như cái cặp biến
đổi thành cái giếng cả bọn quyết tâm thay đổi cách gọi đặt lại cả thế giới
Với mục đích làm cho thế giới trở nên mới mẻ bớt nhàm chán và tẻ nhạ những câu

00:04
chuyện này đem lại cho nhem rất nhiều tiếng cười cho thấy được tuổi thơ của
nhễ Nhật Ánh rất vui và đầy lý thú ở cuối chương 12 tác giả có để sống tốt
hơn đôi khi chúng ta phải học cách làm trẻ con trước khi làm người lớn đúng vậy
người thơ cho ta rất nhiều kỷ niệm khi nhỏ ta thường ước mong lớn thật nhanh tự
do làm những điều mình thích mà không cần xin phép bố mẹ đến khi lớn lên ta
nhận ra rằng cuộc sống của người lớn tể nhạt hơn nhiều lúc nào cũng sống trong
những bộ bé lao toan nó khiến chúng ta khao khát nói lên một điều Cho Tôi Xin
Một Vé Đi Tuổi Thơ khi đọc những cuốn sách em đã hiểu ra chính sách chính là
cả thế giới tác giả viết ra một cuốn sách bằng cả trái tim và độc giả cảm
nhận nó cả bằng tâm hồn đọc sách không chỉ để cho dố tri thức mà còn để cảo
nhận những tình cảm được gửi gắng trong cuốn sách đồng thời Nó cũng giúp em nhận
thức được rằng không nên than trách về số phận của bản thân đừng cho rằng bản

00:05
thân đã Á có một tuổi thơ tẻ nhạt và em học được cách hiểu thương thư của mỗi
người thân bên mình và thời thờ nhỏ của em rất ý nghĩ tuổi thơ của em cũng là
kho báo quý giá nên được cất giữ trong kết sắt tâm hồn tựa như một chiến tàu
đưa chúng ta về trở về miền ký ức cảm nhận của chị Nguyễn Thị Phương đã khiến
mỗi người trong chúng ta có dịp nhìn lại tuổi thơ của chính mình dù Tuổi Thơ ấy
có Rực Rỡ hay trầm nặng nó vẫn là nơn lưu giữ những kỷ niệm đáng chân trọc Cảm
ơn khán thính giả đã lắng nghe tậ phát dóng Thứ 10 Của Podcast gấy nền yêu
thương Hy vọng rằng với những lời tâm tình từ chị Vương đã mang đến thêm những
góc nhìn khác về cuốn sách đặc biệt này Mời bạn đón nghe các tập phát sáu tiếp
theo vào mũi thứ tư 20 giờ hàng tuần tại
YouTube và spotify của cái nề yêu thương thân Chào tạm biệt và hẹn gặp lại