Hãy giúp "Trăm triệu thầy, trăm triệu trò" hoàn chỉnh nội dung để những người khác có thể hưởng lợi từ nó trong tương lai.
- Bấm Ctrl + F : nhập từ khoá (tìm trên trang hiện tại).
- Nhập trực tiếp vào ô tìm kiếm trên cùng (tìm trên toàn bộ website).
00:00
mình về Nguyền làm một chiết la đa Xuân
Vình Xin chào mừng mọi người đã quay trở
lại với you Bạn ở đây và chúng tôi ở đây
một series Podcast của cái nền radio nên
mà bảo nhi có thể đại diện tiếng nói của
người trẻ để mà nói lên những tâm sự căn trở của mình trên hành trình phát triển
bản thân ngày hôm nay không ai khác vẫn là một người thầy một người cha kính yêu
của hệ sinh thái kế nền sẽ giải đáp cho chúng ta những góc nhìn mới mà mình tin
chắc rằng là sau mỗi tập Podcast bạn sẽ đều mang lại cho mình những cái sự
chuyển hóa Thiết thật chúng con xin được cảm ơn thầy rất là nhiều vì đã tiếp tục
dành thời gian ở đây chao các chị chúng con nạ À thầy Chào Bảo Nhi mỗi lần mà
00:01
thầy à Có dịp trao đổi với Bảo Nhi và được ghi hình như thế này thì nó là cái
niềm vui rất là lớn cho thầy bởi vì rằng là thật sự ra đó thì mình không bao giờ
mà mình có cái ý tưởng là mình biết cái gì mà mình không có trao lại cái giá trị
cái giá trị của thầy thì thật sự ra nó cũng chỉ là giá trị của một người đã đi
qua đã làm nhiều lầm lỗi nhưng mà rồi kh trải nghiệm đó nó nó đã Dần dần nó biến
đổi con người của mình chỏng trịa hơn gọn gàng hơn ngăn nắp hơn nể nếp hơn và
có lẽ cũng duyên dáng hơn thế thì tất cả
những cái điều này đó nó sẽ tụ lại để mà nó trở thành một
cái một cái văn bản mà mình để lại một cái văn bản nói và nó sẽ giúp cho các
bạn suy nghĩ thì cái yêu cầu của thầy là các bạn đừng có chép những cái lì thầy
nói và các bạn nghe những gì Thầy nói rồi các bạn suy ngẫm có nhiều điều nó sẽ
00:02
nó có thể là sai Có nhiều điều nó có thể không áp dụng được cho chính bạn thế
nhưng mà những điều đó là những cái điều rất tích cực mà thầy muốn trao lại cho
các bạn thế thì thầy Xin cảm ơn trước các bạn và tất nhiên là thầy
Xin cảm ơn Bảo Nhi ngày hôm nay thì chúng ta sẽ lại
tiếp tục đi vào một chủ đề mà khi mà con
nhắc về nó vẫn mang một cái tính trù tực
không có định luận được cụ thể thì đó là
về giá trị bản thân mà nhất là trong cái
thời đại mà chúng con rất là dễ bị nhiễu bởi những tiếng ồn xung quanh như vậy
thì con rất là tò mò làm ở đâu thì chúng con mới tìm được giá trị bản thân cũng
còn th cái này thì thầy đã mất rất nhiều năm để suy nghĩ xong rồi sau đó Tại sao
mà thầy cười hơi ngào nghễ tí đó là tại là cái giá trị của bản Ân mình nó có sẵn
00:03
rồi thế mà mình cứ đi tìm à mình đi tìm là tại sao là tại vì cái tư duy của mình
á là cái tư duy mà mình nghĩ người khác giỏi hơn
mình cho nên mình không tin tưởng là bản thân mình có giá trị Nhưng mà nếu mà
mình nghĩ rằng là thế này ông Vũ Trụ ông
sanh ra đó là mỗi người là một phiên bản duy nhất mà cái phiên bản nó lạ lắm là
tất nhiên là mình ở chỗ này thì mình không có giá trị nhưng mà ở chỗ khác thì
mình có giá trị thế thành ra nói đến như thế đó thì mình mới thấy rằng là là cái
giá trị bản thân của mình nó còn tùy chỗ mình đứng nữa th Thí dụ như là mình là
người chảy lưới mà mình à Không biết bơi thì khi ra biển thì nó không phải chỗ
của mình thế nhưng mà một người mà chơi bóng giỏi mà lại
được đi vào một đội bóng thì tất nhiên là cái đó là chỗ của người ta thế thành
ra là chúng ta có hai điều chúng ta hôm nay sẽ phải nói điều thứ nhất á là chúng
00:04
ta có những cái à năng khiếu mà chúng ta phải phát triển không ai sinh ra mà có
một cái năng khiếu với một cái trình độ chuyên nghiệp được thế thì chúng ta biết
là chúng ta có năng khiếu mà cái năng khiếu đó đó là người khác không có nhưng
mà chúng ta có cũng như là người khác có những năng khiếu mà chúng ta không có à
Thế nhưng mà mình phát phải phát triển cái năng khiếu đó đó là chuyện thứ nhất
và chuyện thứ nhì là mình phải tìm cái nơi người ta sẵn sàng người ta đón nhận
cái năng khiếu đó như là một cái gì mà họ chờ đợi những cái cái họ cần thiết
cái năng khiếu đó chứ chúng ta đừng đi vào những cái nơi mà người ta coi thường
cái năng khiếu đó Thế thì đấy là cái tất cả cái câu chuyện của chúng ta ngày hôm
nay nó sẽ dần dần nó sẽ lộ làm lộ ra hai cái điểm
đó đi tiếp với một cái câu hỏi mà không phải là chỉ có con luôn luôn căng trở
không mà những bạn trẻ cũng đang đi trên cái con đường phát triển bản thân của
00:05
mình Họ sẽ thắc mắc Và có có một cái sự so sánh với người khác rằng là tại sao
có những người họ dễ dàng tìm thấy được cái chuyên môn mà được người khác đón
nhận còn những người còn lại thì lại mong luôn và lại bế tác Cái đó là cái
may mắn thôi nhưng mà cái may mắn á nó cũng là do mình nếu
mà mình ngồi đó mà mình đợi cho xã hội nó tìm ra cái năng khiếu của mình thì
chắc chắn là người ta cũng sẽ tìm ra nhưng mà nó chậm hơn à
Và đôi khi nếu mà người ta không tìm ra thì rất là đáng tiếc ở đây đó thì thầy
xin nhấn mạnh trên một điểm là xã hội chúng ta chưa cho những cái người khuyết
tật cái cơ hội Bởi vì người khuyết tật không phải vì người ta khuyết tật mà
người ta không có năng khiếu cái này là một cái điều sai lầm rất lớn của xã hội
loài người nói chung từ mấy nghìn năm nay rồi là một cái người chẳng hạn như
00:06
là Khuyết thị Thế là mình đ đánh giá là họ chẳng làm được gì Ơ người khuyết thị
thì là vẫn Khuyết tị nhưng mà người ta vẫn hát hay được chứ À người ta vẫn cảm
nhận được tương lai người ta cảm nhận được Dĩ Vãng người ta cảm nhận được tình
người và người ta có thể làm những cái điều mà không cần sử dụng đôi mắt cái
này là cái điều mà vô cùng là chúng ta à bất công bất công và chúng ta từ đây
khi mà các bạn nghe thầy các bạn có phải có một cái lời hứa nhẹ nhẹ với thầy là
đối với những người khuyết tật chúng ta hãy dành cho họ cái cơ hội để mà họ xuất
phát được cái năng Hiếu của họ thôi thầy không nói là mình phải ưu tiên cho họ
mình không nói là mình phải họ phải giúp đỡ họ nhiệt tình hơn có lẽ cũng nên làm
nhưng mà nếu không làm thì mình cũng vẫn
phải hành xử với họ một cách rất là bình thường đấy đấy là cái điều mà thầy xin
nói thế nhưng mà bây giờ mình nói chuyện tiếp cù những cái người mà tạm gọi là
00:07
không có cái gì khuyết lớn nhất thì Làm thế nào để chúng ta khám phá ra là
chúng ta có cái năng khiếu Thật ra xã hội khám phá ra chứ không phải mình tất
nhiên có những người người ta khám phá rằng là người ta chạy 50 cây số 100 cây
số người ta không biết mệt thế thì những người này là những
người mà vânn đồng viên có thể chạy được Marathon thế rồi Thầy cũng đã từng có
những người bạn á là khi mà nó vụt trái banh nó vụt mạnh kinh
khủng chơi tên hít trước nó độp vụt mạnh
banh nó bay kinh khủng thì ngĩa là nó có
một cái tốc độ tay rất là lớn người khác
không có thế rồi có những người tự nhiên
xuống nước cái là bơi được liền mà người ta bơi rất nhanh là người ta giải thích
cái đó là cái độ nổi Nó lạ lắm mà Cái này là thầy cũng có
nghiên cứu nói chuyện cho vui thôi Thì nếu mà mình mà chìm quá thì mình bơi
chậm Nhưng mà mình nổi quá là mình cũng mình cũng bơi chậm nó phải có cái độ nổi
00:08
mà người ta không giải thích được Tại sao có những cái người người ta có cái
độ nổi vua vặn để bơi nhanh thì cái đó thì là cái năng khiếu đó chẳng hạn như
là bên Pháp đấy hiện thời đã có một à vô địch thế giới mà mới xuất hiện
trong thế vận hội là ông anh đó anh ấy có 5 6 7 8 9 cái cái huy chương vàng mà
người ta thấy anh nhỏ nhắn mà lúc mà đi lên mà cái bục sắp sửa nhảy thống bơi đó
thấy anh bé bé anh ấ gầy gầy gò gò không không không chứng tỏ là một lực sĩ mà
đến khi xuống nước bơi nhanh hơn C à Người ta mới cảm nhận được rằng là cái
người đó là cái người mà có lẽ này nói vui đấy nhé kiếp trước có lẽ là con cá
đấy Thế thì mình nói thế cho vui thôi nhưng mà thật sự ra đó là xã hội khám
phá giúp mình khám phá hoặc là mình tự khám phá nhưng mà dầu sao chăng nữa đó
Nó cũng có một cái giai đoạn mà có một cái sự khám phá nó làm cái quá trình
00:09
khám phá thế thì trong cái quá trình đó đó nó đòi hỏi chúng ta phải tự tin đi ra
ngoài xã hội Nếu mà chúng ta mà lú rú ở nhà hoặc là tệ hơn cha mẹ bắt lú rú ở
nhà thì rất là tội nghiệp thầy biết các bạn biết không là trong cái thế hệ của
thầy đó thì vào những cái năm 1950 1960 đó thì các em trẻ đó ít khi được ra khỏi
nhà lắm chứ không như bây giờ đâu Bây giờ thì cứ 12 14 là là chạy tung tăng
ngoài đường rồi thế nhưng mà cái hồi đó là nhất là những người phụ nữ thầy đã
biết những người con gái trong những cái gia đình mà rất thân với gia đình thầy
thì cha mẹ chỉ cho đi ra ngoài mà ăn cơm với một người bạn gái thân là từ khi 18
tuổi thôi Thế Thành ra tất nhiên là suốt
cái thời kỳ mà đến 18 tuổi con người này không được ai biết tới và không những
00:10
thế bắt đầu mang cái mặc cảm và mà khi mang cái mặc cảm đó thì đến
khi ra ngoài xã hội thì hơi co co hơi khom khom hơi sợ sợ hơi khớp hơi đấy th
không bây giờ đó thì mình đi vào một cái xã hội mà người nào cũng có cái cơ hội
cho nên là người nào cũng nên nói rằng là tôi đây tôi xin chạy mà nếu tôi chạy
chậm quá đó thì tôi xin lỗi à Còn nếu mà tôi chạy nhanh á thì tuyển tôi đi nhá
Đấy thì đấy Đây là cái một cái gì một cái thái độ rất rất là hồn nhiên để mà
chúng ta xuất phát ra chúng ta chứng tỏ cái năng khiếu của mình nó chỉ có thế
thôi trong cái lời chia sẻ của thầy thì con cũng nhận thấy
là cái việc mà mình tìm thấy được giá trị bản thân của mình á Không chỉ là ở
đất đến mà nó còn là trong cái quá trình đó Vậy thì con cũng tò mò là trong quá
00:11
trình của thầy từ việc giao lưu văn phá quốc tế làm việcc ở làm việc ở nước
ngoài có những cái chức vị mà nhiều người khao khác thì con không biết là
thầy đã tìm thấy được rèn luyện được cái giá trị bản thân của mình như thế nào ở
đây thầy có một cái Điều mà thầy cảnh giác các
bạn Các bạn đang muốn bắt chước người khác các bạn sẽ không bao giờ tìm ra các
bạn cả không bao giờ khi mà mình có người mẫu thì nên có người mẫu khi mình 12
tuổi nên có người mẫu khi mình 15 tuổi nhưng mà đến khi mà qua cái 15 tuổi rồi
đó là mình phải bảo rằng là tôi bắt đầu thể hiện bản thân của tôi bởi vì tôi
sinh ra tôi là một phiên bản duy nhất mà
khi mà tôi là phyên bản duy nhất thì tôi có những cái gì Bạn không có cũng như
bạn có cái gì tôi không có mà xã hội thì
cần thu hồi tất cả những cái gì mà ai có ai không có cho nên là người người nào
00:12
cũng có cái phần phân phối của vũ trụ cho bản thân thế thì cái tư duy bầy đàn
hoặc là cái tư duy mà đi tìm một cái mô hình cho mình ấ là một cái tư duy là tự
mình tự nhận mình là một cái bản sao của người khác thì làm bản sao của người
khác thì nó là nhiều sai lầm lắm thứ nhất là nếu mà mình có tìm được năng
khiếu của mình trong cái bản sao thì mình cũng chỉ đứng sau một người khác
nhưng mà nếu mà mình mà bắt trước người ta mà Thật ra người ta có cái năng khiếu
khác mà mình lại không có cái năng khiếu đó thì mình là bản sao rất lù
mờ rất là lệch lạc của một cái mẫu mà nó không phù hợp với mình Bạn ào 80 ph các
em đang làm chuyện đó các em nghe rõ chưa 80 ph có nghĩa rằng là 80 ph các em
đang là một cái bản sao của của ai đó thì không Chúng ta phải thể hiện con
người của mình mà khi mình thể hiện con người của mình thì cái chuyện gì nó xảy
00:13
ra lúc người 15 tuổi làm sao mình ăn nói
hay được lúc đó là chưa phải là cái tuổi mà mình đẹp nhất chưa phải là cái tuổi
mình ăn nói hay nhất chưa phải là cái tuổi mà mình hành động tốt nhất chưa
phải là cái tuổi mà mình có cái tư duy tốt nhất thế thì tại sao mà thất xuất
hiện nhỉ đúng vào lúc đó đó là mình phải xuất hiện bởi vì mình bắt đầu một cái
hành trình hành trình đó là cái hành trình cọ sát với những thách thức để mà
đến năm mình 25 30 tuổi lúc đó đó là mình mới được đánh bóng rồi Thế thì các
bạn nhất định không ra cái lúc 10 15 tuổi 12 tuổi thì xong rồi Các bạn nghĩ
rằng là các bạn đến năm 30 tuổi là các bạn đã đánh bóng rồi làm gì có thế thì
lúc đó các bạn có cái tư duy gì lúc đó các bạn có cái tư duy bảo ra là hay là
mình cũng bắt trước cái đầu đàn nó đầu đàn nó Nó nói là nó giàu hay nó Nó nói
là nó là đại ca hay nó nói nó nó là những người có tài ba gì đó thì mình
00:14
cũng bắt trước đó tức là bạn bắt đầu bạn
có cái tư duy đi mua một cái hình ảnh mà bạn không có thế thì các bạn ạ chúng ta
mà làm như thế đó thì chúng ta đã mất một cái gì rất lớn đó là chúng ta không
sống chúng ta không thể hiện cái Sự chờ đợi của vũ trụ chúng ta không thể hiện
cái sứ mạnh của chúng ta và chúng ta không biết chúng ta là ai hết Tế thành
ra là ôi cho Nếu mà đến 50 tuổi mà mới cảm nhận được cái điều đó thì cuộc
đời là rất đáng buồn mà này các bạn ạ Không muộn đâuu Bây giờ các bạn ở tuổi
nào chăng nữa cũng không muộn các bạn biết tại sao không là tại vì rằng là
thầy cả cuộc đời sống với một cái mặc cảm rất là lớn là bởi vì cái đó nó cũng
mặc cảm nó cũng là vô tình mà người cha mình gieo Choo cho mình Tại sao Thế là
00:15
tại vì người cha mình ấ viết văn rất là hay mà ông ấy lại đi vào một cái nhóm
Bách khoa là tức là cái nhóm nó là toàn những tự lực văn đoàn với gì không là
những người viết rất là hay thế thầy thầy ông ấy Đánh giá thầy bảo rằng là
Trường ơi con chắc con làm nghề gì thì con làm nghề nhá Nhưng mà Con đừng làm
nghề viết thế thành dư ra mình không nghĩ là một ngày kia mình viết được cái
gì hay và đến khi mà thầy 69 tuổi mà nhờ một anh bạn mà giờ này thầy mắc ơn vô
cùng đó là nhà báo Quang Trung và Thời báo Kinh tế
Sài Gòn thầy xin tỏ lòng biết ơn của thầy thì anh bảo rằng là thầy ơi thầy có
những trải nghiệm gì thì thầy viết đi chứ chứ còn mà Bây giờ ở trong nước
không có ai có trải nghiệm của thầy cả là tại vì thầy đã đi khắp bao nhiêu nước
thầy đã Thương thuyết bao nhiêu dự án thầy đã làm quản trị nhều công ty Thầy
Viết đi chứ Thế thì thầy bắt đầu viết thầy bắt đầu viết nhưng mà với cái mặc
cảm của cái người không biết viết thế nhưng mà đến khi mà thầy có một người mà
00:16
thầy mắc ơn ghê lắm là anh Đặng Vĩnh thắng là người
đã biên tập tất cả các cuốn sách của thầy Anh B ng Thắng bảo rằng là thầy ạ
Cái cách hồn nhiên của thầy viết chú em thích lắm chứ Thế thế là lúc đó nó là
chính cái nhà xuất bản Trẻ mà thầy cũng xin mắc ơn rồi Anh Đặng Vĩnh thắng rồi
các bạn khuyến khích rồi tất cả các bạn mua sách của thầy thì lúc đó thầy mới
cảm nhận được rằng là a chả thế là cái thách thức đó Nó nó có làm mình sợ lúc
ban đầu nhưng mà nhảy vào đi tại vì quá lắm nên người ta gạt mình ra Bảo An anh
dở quá à quá lắm là thế thôi thế nhưng mà cũng có người bảo rằng là
này đọc cái trang này thích thiệt Thế thì bảo rằng là nếu thế thì tôi lại viết
thêm một trang nữa đấy cái cuộc sống nó chỉ có thế thôi các bạn ạ Cái đó nó gọi
là gì Cái đó nó gọi là cái sự hồn nhiên mà Ờ đi xa hơn nữa thì mình gọi là
00:17
điếc không sợ súng nhưng mà hãy là người điếc không sợ súng đi bởi vì mình không
làm gì sai mình là Toàn những cái việc có ích cho xã hội cho nên là khi mà mình
biếtc mà cái súng thì nó cũng chỉ là sự đánh giá của xã hội mà cái sự đánh giá
đó đôi khi là một sự đánh giá khuyến khích một sự đánh giá mà nó làm cho mình
có thêm động lực với cái sự chia sẻ này thì con nhớ đến
quyể sách của thầy đó là một đời như kẻ tìm đường thì nó cũng tương đồng với
việc là chúng con đang tìm kiếm cái hành trình giá trị bản thân của mình trên
những cái quãng đường mà nó nên có những sự thử thách cho thầy vừa kí thích vậ
thì như như thầy cũng nói là cũng chưa quá muộn đâuu để mà những người trẻ
chúng con đã đến gần 30 rồi mới nghĩ là mình đang cần đánh bóng nhưng mà cái
hành động cụ thể mà chúng con có thể làm ngay từ bây giờ để mà tìm kiếm được cái
00:18
giá trị bản thân của mình để cho thầy kệ kể kể cho các bạn những câu chuyện rất
là kỳ quặc của cuộc đời năm thầy à 13 14 á Thầy Vẽ rất là
đẹp mà thầy thường thường hay đứng nhất hay đứng nhì trong cái lớp
vẽ thế là ông thầy tên là Lương Thế Hiển là một nhạc sĩ là một họa sĩ rất nổi
tiếng ngồi t bảo rằng này em Trường à Em đi theo nghề họa sĩ đi
thấy cái nét vẽ của em nó rất là đẹp thế rồi đến năm 18 tuổi mình có một ca sĩ
h mới bảo rằng chừng ơi toa khá đẹp trai
mà giọng của toa Khi mà ta nói chuyện đó Nó ngọt ngào lắm ta đã bao giờ ta thử
hát chưa chưa cả cuộc đời chưa bao giờ mà
mình nghĩ rằng là mình phải hát một bài nào cả chưa bao giờ bảo này Vào đây tao
00:19
dạy cho mày một bài hát th thầ còn nhớ lắm nhạc sĩ đó ca sĩ đó tên là po Doãn
là có một thời nổi tiếng bên Mỹ mà học cùng lớp mà thầy nói luôn là cũng là
cùng lớp với Elvis Phương tức là cái thời đó Elvis Phương là người ca sĩ của
cái ban nhạc tên là the rocking Star tức là ban nhạc nhảy rốc còn Doãn Doãn thì
là là ca sĩ chính của ban nhạc tên là the Black caps Tức là những cái cái nón
đen đó Thế thì mình ông Phan Văn Trường ngâ Ngô chưa bao giờ hát cả Doãn nó bảo
là mày vào đây mày tập với tao nó tập cho thầy một cái bài mà thầy xin nói là
cái bài đó là bài tiếng Anh thành ra là nhưng mà thầy nói đây để cho các bạn
biết là nó gọi là When the swallow come back to capistrano tức là khi mà con é
nó trở về cái thành phố capistrano là một thành phố ý dõ Nó thở dài nó
00:20
bảo giọng mày thì ngọt kinh khủng luôn mà cái cái giọng của mày trong lắm ít
khi nào mà có ai có cái giọng trong như thế nhưng mà sao mà mày hát dở
thế Mình bảo tao tao tao tao có nhiều xài nhiều tao có nhiều tao cho nhiều Chứ
còn tao đâu có cái gì đâu thế thế nhưng mà nói thế để biết rằng là
sau này khi mà thầy hát đám cưới thôi Lúc mà mình đã hơn 70 tuổi rồi đám cưới
thôi mà Có Hai ban nhạc đám cưới live tức là họ tới đó họ chơi và họ thầy 70
tuổi rồi mà ban nhạc còn nói với thầy Anh ơi anh bỏ hết những gì An đang làm
đây anh đi theo chúng em Tại vì ít khi nào chúng em chúng em
đang có muốn có một ca sĩ Nam mà duyên dáng đẹp trai tôi bảo đẹp lão chứ Đẹp
trai gì nhưng mà đẹp trai mà hát mà giọng ngọt
00:21
mà hát mà Khuyến rũ thế nhưng mà mình cũng không theo là bởi vì rằng là mình
nghĩ rằng là chả lẽ bây giờ mình đi mỗi buổi tối mình đi hát đám cưới
thế nhưng mà đó thế rồi chuyện thứ ba thầy chơi côn mình bảo một thước 6
một thước 62 của tao thế này thì ch không ngờ đâu đó là thầy tập gô đ là
thầy lên đến đỉnh của gô của thầy đó là nó gần nên là đây là không có TH thầy
nhá mình học không có thầy không có gì hết á là mình cứ tự học lấy thôi mà mình
đã tới cái đẳng cấp chính thức đẳng cấp chính thức là mình chỉ lên nửa nước nữa
là mình trở thành người chuyên nghiệp mà mình mới khám phá rằng là là mình không
cần to lớn để mà mình đánh rất xa mà mình không cần cao để mà mình có những
cái tỷ số Ờ rất đẹp thế thì lại có người
00:22
bảo rằng là hay mày đi theo từ tao đi mà nếu mà mình mà mày không thắng những
giải thì mày dạy người ta chơi gô cũng là là một cái chuyên nghiệp rồi đấy thế
rồi đến khi học đại học người bảo rằng là mày dạy người ta làm quy hoạch vùng
đi dạy quy hoạch vùng nó bảo rằng là Thưa thầy chúng em chưa bao giờ học Quy
hoạch vùng có một người thầy mà làm cho chúng em hiểu dễ như thế thế xong rồi
thầy dạy Toán cũng lại có người nói rằng Thầy à học toán với thầy đó mới hiểu
toán là cái cái gì thế xong rồi Thầy dạy quản
trị có người bảo r thầy à quản trị thì như thầy thì số Bộc à thế Nói thế không
phải khoe đâu các em ạ không phải khoe đâu Đây là thầy kể cho các em là cái thử
thách của vũ trụ nó kinh hoàng bây giờ đó tôi sẽ trở thành một
người chuyên nghiệp chơi Gold hay là tôi sẽ trở thành một người ca sĩ hay là tôi
00:23
trở thành một người họ hay là tôi trở thành một giáo sư quản
trị hay là tôi trở thành một giáo sư về quy hoạch vùng kinh tế đồ thị
à Không chọn lỗi nào nhỉ đừng đi kiếm mô
hình đừng hỏi ý kiến ai cả mình bảo rằng là mình làm cái gì tốt nhất có thể rồi
ai muốn mua mua không mua thôi Mà tôi cũng không lấy tiền tại vì rằng là tôi
không có cái tư tưởng Kiếm tiền với cái đó và khi mà mình làm cái đó thì mình
mới thấy rằng xã hội họ họ tự nhiên họ vẽ ra cho mình một cái
con đường đi Tức là cái con đường nó nó sẽ không bao giờ có nếu mà mình không có
một cái sự cố gắng để vượt những thách thức Tại vì chơi g là thầy tập mỗi
ngày vẽ đó thầy vẽ hàng hàng hàng nghìn Trang vẽ
00:24
Phác hỏa bằng tay vẽ bằng phấn đen vẽ bằng was vẽ bằng aquarel vẽ thế xong rồi
Đến khi mà chơi nhạc thầy đã từng tự đệm với
với guitar điện rồi xong rồi mình chơi trong ban nhạc tên là sau đêm thế rồi
chơi trong một vài ban nhạc của Pháp mà thầy cũng không nhớ tên rồi cũng một vài
ban nhạc ở Việt Nam mà chơi một hai lần cũng không nhớ tên mà trong lúc này đó
thì thìy chơi với một ban nhạc mà ở đó toàn Toàn là các vị giáo viên à thầy cô
thì nó tên là ban nhạc The lecturers tức là toàn là giáo viên đại học
đấy mà thầy rất là tự hào được chấp nhận thế thì các bạn ạ cứ vui đi
đã nhưng mà thầy nói luôn nhé Bây giờ mà ở tuổi 80 của
thầy mà bất thình lình không ai trả cho lương hưu
00:25
nữa thì thầy còn làm được một cái nghề nữa cái nghề này thì thầy kiếm tiền nhiều
lắm Tại vì sẽ nhiều người mời thầy lắm đó là thầy biết nhìn cái địa lý và tâm
linh của một những căn nhà cũng học 30 năm trời của các vị thầy
nổi tiếng nhưng mà muốn học cái đó đó thì cũng phải có một chút kinh dịch cũng
phải có một chút tử vi có một chút coi tướng cũng phải một chút tập nhìn khí
của một cái nhà tập nhìn thế Mình biết làm và mình đã từng giúp một số người
một cách rất là thuyết phục đấy thì cứ làm đi cứ làm đi thầy may mắn mà thầy
Bách Nghệ nhưng mà không có nghề nào là cái nghề chội nhưng mà cái người nào mà
chỉ có một nghề mà nó trội thì người đó sẽ nổi tiếng lắm người đó sẽ có lẽ tạo
được một cái ti thầy thầy sử dụng tiếng Anh là một cái Focus à của cả toàn xã
00:26
hội trên cái tài năng của mình thì thú vị lắm Các em ạ Nhưng mà các em à
các em ở nhà Hơi tí thì đi vào cà phê kiếm bạn bảo rằng bây giờ mình làm gì
nhỉ xong rồi Ngồi cá Ngay xong rồi cũng không làm gì không
luyện đi bàn tay bàn chân và ấy rồi thế mà thầy thì thầy bơ bơ thầy bơi rất giỏi
nhưng thầy bơi chậm cho nên là thầy cũng không khoe cái đó nhưng mà thầy thầy có
thể bơi thầy thấy bơi đẹp lắm Nhiều người bảo rằng là nhìn ông bơi đó thì
cảm tưởng ông như là một vận động viên Thế vận hội ấy Tại vì bơi rất là đẹp
Nhưng mà có cái điều rằng là thầy nổi thế nào ấy là nó bơi nó không nhanh
nhưng mà cái cử chỉ đi của thầy đ là người ta bảo rằng đẹp kinh khủng đấy mà
thầy bơi rất giỏi thầy thầy thầy bơi ra ngoài biển thầy không Không sợ không bao
giờ nghĩ rằng là mình mình sợ nước thế Thế thì đấy các bạn ạ nói thế để nói với
các bạn rằng cái kết quả cuối cùng của lý luận của thầy là mình cứ thử mà mình
00:27
thử xong thì mình mới thấy vui lắm có người thì có một cái
A Tài Năng thôi nhưng mà có nhiều người thì gọi là Bách Nghệ nhưng mà Bách Nghệ
Nghề nào cũng khá một tí đấy đấy mà Đó là chưa kể những cái nghề mà
thầy muốn làm nhưng mà mình chưa bao giờ có cái cơ hội thách được Thí dụ như là
thầy muốn trở thành đầu bếp à Ôi giời ơi
thầy Bóc tôm bóc tiếc là lúc Thầy mở con Cua đó là thầy Mở mở cua rất là đẹp đ
Thế có lẽ thầy đi hầu bàn là tốt các bạn ạ nhé đấy thầy nói như thế
thôi để cho các bạn là tự xem xem thế thì ở đây đó nó xuất hiện một cái ý
tưởng rất là quan trọng là cái vùng an toàn của
mình Ừ bởi vì rằng là khi mà mình mà hiểu được rằng
là mình đi tới cái thách thức thì các em hiểu là đi ra khỏi vùng an toàn mà thầy
00:28
thì đi tới thách thức thì đối với thầy mới là đi tới vùng an toàn thế thì thầy
cũng muốn hỏi ý kiến của Bảo Nhi xem là Bảo Nhi nói thay cho các bạn trẻ khi
nghe thầy để mà Bảo Nhi Nhìn cái vùng an toàn như thế
nào con may mắn là mình cũng đã có một số cái bước Ngoạ mà bản thân con cũng
giống như thầy thờ giai đoạn trước mình không nghĩ là mình sẽ làm cái cái ngày
này Đâu nhưng mà mình cứ h f với nó mình cứ trải nghiệm để xem mình làm được đến
đâu mình có một cái lời hứa với bản thân mình thách thức với bản thân mình thì
con cũng đã làm những cái công việc mà con chưa bao giờ nghĩ đến là con sẽ làm
cái ngày đó Đấy nói kể đi giống như là cái việc con đang ngồi ở đây đây à ở đây
mà nếu mà con nói về cái chuyện amc thì con là một người MC có tài là bởi vì
rằng là cái MC không cần phải thế này không cần phải thế nọ cái MC quan trọng
00:29
nhất đó là giúp cho cái người mà mình khán giả Khán giả của mình là hiểu
thấu được một cái đề tài hay là hiểu thấu được một nhân vật Dạ vâng nên là
như đúng như Thầy nói khi mà con đã thử nghiệm cái công việc mới hoàn toàn này
mình thấy mình thích thú Mình thấy nhiều cái thách thức á ví dụ như thầy có thể
cho những cho con những cái nội dung mà nó khiến con phải bơi trong đó và con
phải tìm cách để mà con có những cái thao tác con làm mình nổi lên lại thì đó
là những cái linh hoạt của con và con thấy là mình có thể làm được mà và chỉ
khi mà con được đặt trong lúp thử thách thì con mới thấy là bùng an toàn của
mình là đây mà nếu như con không thử cái điều này thì chắc chắn là con ở nhà và
con sẽ suy nghĩ mãi là giá như là có thể có lại tuổi trẻ để mình làm được cái
điều này thì đó là một cái cái kinh nghiệm một cái Nho Nhỏ của con và con
00:30
cũng nhận được lời khuyen từ thầy là hóa ra đó Giờ con đang ở trong cái vùng an
toàn chứ không phải là con đang bước ra khỏi vùng an toàn của mình thì đó là con
rất là cảm kích và nhận được những cái sự tác động về mặt A Giá trị bản thân
của con ở đây mà con cũng thắc mắc một cái điều mà khi mà con nghe Thầy Chia sẻ
rất là nhiều về những cải nghiệm của thầy làm bắp nghề Á nĩa là con thấy thầy
đang sống rất là nhiều cuộc đời chứ không phải là một cuộc đời đúng Thầy
sống 90 cuộc đời và con tò mò cực kỳ là cái điều gì ở giữa những khoảnh khắc đó
làm cho thầy phải cố hết sức mình như vậy để làm những cái việc nó nhiều tìm
cái vui tìm cái vui à Chẳng hạn như là các bạn có biết không Đây nhá thầy thầy
kể cho các bạn thầy học hát như thế nào mà không ai dạy thầy nhé Đây là đây là
mình tự mình trước nhất là phải có một cái gương Mình nhìn mình hát cái đã xong
rồi mình ki âm Các bạn có biết không thầy hát rất hay mà Đến Khi Mình ghi âm
00:31
rồi đó mình mới khám phá ra rằng 90 phần trăm những cái nốt mà mình hát á sai nó
sai là nó không phải sai theo cái tiêu chuẩn của karaoke tức là nếu mà mình hát
karaoke là người ta bảo Trời ơi karaoke Ông hát Tuyệt quá Tuyệt vời không đây là
tiêu chuẩn của ca sĩ chuyên nghiệp mà tiêu chuẩn của những cái ban nhạc
symphonic và phac monic mà cái ông director Tức là cái người mà ấy đó người
ta nghe đó người ta bảo ông đi ra chỗ chác đi mà ông h nốt nào cũng sai hết là
tại vì nó sai là nó sai 1 ph 2 ph 10 ph chứ nó không có sai không bao giờ sai
hết nhưng mà nó cứ lệch lệch mà có một hôm nó thầy hát bài rất là hay xong
rồi cái phút chót cái lúc mà cái câu chót mình phải lên rất cao mà mọi người
đứng dậy vỗ tay mà cái anh đánh bass anh nói thầy ạ thiếu 1/1 lên chưa đủ cao đó
00:32
Thế thì mình mới mình mới khám phá rằng là mình chưa làm chuyên nghiệp được tại
vì rằng là nốt nào cũng sai Chán quá thô chưa gặp em tôi vẫn nghĩ rằng ngọt
không nghe hay không sai hết đấy sai hết đấy bao nhiêu nốt là sai hết đó thế Thế
thì đấy thầy nói với các em như thế để các em hiểu Nhưng mà cái đó nó không cấm
chúng ta vượt cái mặc cảm vượt cái mặc cảm
là thủng thẳng vui vẻ đi vào cái vùng an toàn mà cái vùng an toàn là một vùng
thách thức đây là một cảnh báo của thầy Thầy nhìn thẳng vào mắt các em và thầy
nói với các em rằng là các em mà nhìn thẳng vào mắt thầy thì hãy nhớ cái điều
này là nếu mà mình mà sống mà mình đi tìm Chính Mình ở bằng cách là mình núp
đằng sau một cái bầy đàn xong rồi sau đó đó mình đi theo một
00:33
cách chăm chỉ ngoan ngoãn theo những những ý kiến của đại ca rồi xong rồi sau
đó đó mình thấy là mình yên ổn An Bình thì nhớ nhá Đấy là vùng an
phận vùng an phận là cái nơi mình không có xuất phát được bất cứ một cái năng
khiếu nào của mình mình trở thành một cái photocopy nhỏ bé và lù mờ của một
cái người nào khác và đến khi mình đến cái tuổi mà
mình không còn sức để xuất phát con người nữa Tức là đến tuổi
70 thì lúc đó đó các B em sẽ cháy người ra vì vì tiếc
nuối lúc đó mà mà thử gì thử chạy nhanh à 70 tuổi thử chạy nhanh à Thử bơi nhanh
hả Thử bay cao hả Thử hát hả Thử đánh tennis hả Thử bóng đá hả Thử gì lúc đó
00:34
coi bóng đá ở trên đã mệt rồi đấy Đây là cảnh
báo các em hãy nghe thầy mà nhìn Thầy đi thầy Nhìn ngay vào trong mắt các em nói
rằng là đừng bao giờ núp sâu một người khác đừng bao giờ chọn làm một cái bản
sao của người khác đừng bao giờ bỏ quên tất cả những cái năng khiếu mà mình có
sẵn Khi mà mình sinh ra và cái này nó nó có một cái điều thiêng liêng mà đây là
cái thông điệp của thầy thiêng liêng là bởi vì vũ trụ sinh ra mỗi người đều có
sứ mệnh và Chính vì ông ấy trao cho mình
cái sứ mệnh mà ông ấy trao cho mình luôn cái sự trang bị mà mình có tất cả sự
trang bị và mình lở ông ng đi là bởi vì mình không Châu chuốt cái trang bị đó
hãy đổ mồ hôi toát mồ hôi ra mà nghe thầy mà phải tự thề ngay ngay bây giờ
ngay tại đây là không làm photocopy của ai nữa không làm bản sao của ai nữa từ
00:35
ngay ngay từ bây giờ có bao nhiêu những cái thách thức bao nhiêu những cái năng
khiếu của mình xuất phát ra hết một cách rất là hồn nhiên tôi như dậy đó tôi còn
làm dở nhưng mà ngày mai tôi làm hay hơn và và và và tại sao tôi làm tại tôi vui
bạn không bằng lòng hả Kệ bạn Bạn có vui hay không vui là không phải là không
phải là việc của tôi bạn không vui là không phải là việc của tôi tôi vui mới
là việc của tôi nhớ nhé nói về việc là mình tận hưởng bản thân
thì cũng là một cái quá trình mà tụi con sẽ phải có mặt ở trong cái hành trình
giá trị bản thân rồi Nhưng mà nếu như để
chúng con muốn cái việc giá trị bản thân của chúng con nó phải góp thêm cho cái
lợi ích cộng đồng nữa thì con không biết
là thầy có một cái lời khuyên nào đó cho các phương diệt này không sống một cách
hồn nhiên chẳng có cái gì mà phải người nào cũng có cuộc sống mà thầy
cứ luôn luôn phải nhắc nhở và tự nhắc nhở chính mình là nếu mà mà có ai đó mà
00:36
ở trên cung trăng mặt trời hay sao hỏa mà nhìn mình thì bạn ơi bạn có là Putin
trump hay là chính bạn chă nữa thì một lũ kiến hết đứa nào cũng là con kiến hết
đứa nào cũng giống nhau hết chẳng đứa nào tài ba hơn đứa nào cả tại vì đứa nào
cũng có một cái một cái hạt gạo để để khuân vác các
bạn ạ chính khi nghĩ thế đó các bạn mới thoát thân chính khi nghĩ là tất cả mọi
người người nào cũng chỉ là một con kiến thì lúc đó đó bạn sẽ mạnh dạng và b bạn
nghĩ rằng là có lẽ cũng đã đến lúc mà mình làm một cái gì cái sứ mệnh ấy tất
nhiên là các bạn lại hỏi thầy làm sao mà
tìm ra sứ mạnh của mình không không phải tìm cứ làm đi thầy có bao giờ mà thầy
tìm ra cái sứ mệnh của thầy đâu mà bây giờ mọi người bảo rằng là ai cũng biết
sứ mạnh của thầy là gì rồi thầy ngạc nhiên quá Tại vì chưa bao giờ thầy tìm
00:37
ra nó cả và giờ này thầy cũng đang tự hỏi nó là cái gì thế nhưng mà thầy vui
vẻ thầy nói chuyện với các em và các em bảo rằng là thầy đang làm sứ mạnh của
thầy Đấy Thế thì biết vậy Đừng có mang cái mô hình ra để đi tìm một cái mô hình
khác không có đâu mình cứ làm cái gì mình vui nhất mình làm cái gì mà xã hội
chờ đợi nhất mình làm cái gì mà cái giá trị của bản thân mình nó tạo ra một cái
giá trị cao nhất cho xã hội cứ làm đi và tự nhiên lúc đó đó là xã hội sẽ dần dần
hướng mình vào cái việc mình làm Tại sao thầy làm cái việc này Tại vì có người
bảo rằng là thầy ơi thầy thầy nói chuyện
đi em nghe nè Thế thì bảo thầy à Thế thì thầy nói chuyện cho nghe xong rồi Người
ta bảo thầy đang làm sức mệnh của thầy đấy Ồ nếu vậy thì ok nhưng mà tôi đó Có
đi tìm cái sứ mạnh đó đâu và tôi có thèm
khát làm cái chuyện đó ngay từ t thủ ban đầu
đâu hổn nhiên mà sống hồn nhiên mà đi và đừng có đặt những cái câu hỏi cái kiểu
00:38
làm thế nào mô hình hay là cái gì đấy Nó không có bí quyết trong cuộc sống cuộc
sống là sống đi chứ đừng đi tìm bí quyết
sống với cái hình thài con ngồi ở đây và thầy đang ở đây thì con quay ngược lại
cái thời điểm mà con mới bắt đầu biết đến cái nền thì nó là cái sự bình đẳng
mà con chưa bao giờ được thấy ở một cái môi trường nào khác và đó nó cũng tạo
nên cái sự hồn nhiên mà như Thầy nói con cứ làm đi Khuyết khích con làm thì con
Con thích nói thì con cứ nói đi Thì tự nhiên đây con ngồi ở đây và người khác
sẽ hỏi tại sao con phải ngồi ở đây mà khán giả trên màn hình có thấy là thầy
nhìn xuống khi mà thầy Nhìn con không Mà
con có nhìn lên không con Con cũng không nhìn lên mà thầy cũng không nhìn xuống
chúng ta là người mà Thế chúng ta đang vui vẻ mỗi người vui vẻ vẻ một kiểu và
00:39
hai người chấp nhận nhau mà ngồi cạnh nhau rất là vui vẻ th mà làm một cái
việc mà có lẽ cái người xem cũng cảm nhận được một chút giá trị thế là tốt và
nếu mà các bạn mà không cảm nhận được chút giá trị thì cũng Rứa thôi chứ bây
giờ là cái gì bây giờ đó Thế thì cái cái chìa khóa chìa khóa trong cái xã hội mà
cầu tiến á là trước nhất nhìn nhận là ở trên toàn cái mặt bằng của thế giới
không có ai hơn ai thấp ai kém ai cao ai
ai trước ai sau ai nhiều ai ít ai lớn ai nhỏ không
có và cái bằng chứng mà đẹp nhất cho cái chuyện đó đó là các em khi mà các em đi
gần Thí dụ như là không biết các em đã gặp Michael ph là cái người đã có
chín cái mề đai vàng thế vận hội chứ ra bắt tay Michael bả Michael I very
00:40
surpris to be with you I'm happy to be with you Yes
hi nó chín cái mê đây vàng Thế Vân hội mà nó thắng không biết là bao nhiêu thứ
vận hội nó có nó có nhìn xuống mình đâu bởi vì rằng là những cái người người ta
biết sống người ta biết rằng là tôi bơi giỏi Anh ngưỡng mộ tôi vì tôi bơi nhưng
mà cho phép tôi khám phá cái tài năng của anh nữa tại vì tôi chưa chưa gặp anh
tôi chưa biết ấy chứ còn đôi khi anh có cái tài năng nào khác thì sao Đúng rồi
mình chắc chắn mình có tài năng khác đây là á Thầy chỉ nói thế này thôi Nếu mà
chẳng hạn em là một em gái rất là sai tức là rất là dè dặt Ừ em ở nhà em chỉ
biết làm một chuyện thôi là em biết thêu
thôi trời ơi Một ngày kia đó là có người
sẽ khám phá rằng những cái những cái nét
nét thêu của em đó là thế giới này không ai biết làm cả thế là mình đứng đầu thế
giới thôi chứ đó rồi chẳng hạn như là em biết
không Thầy biết có những người đó người ta làm xà lát thôi
00:41
làm xá thì có cái gì khó nhỉ Đừng tưởng vẫn có người làm xá ngon hơn người khác
đó đấy thế rồi có những người làm pizza tại sao mà có người làm pizza ngon thế
mà ai cũng biết pizza thì có cái gì có cái lò xong rồi chúng ta ném những cái
ph Mai ném răm bông ném những đồ ớt yế vào tỏi tiếc rồi xong
rồi gừng xả tùng lum cho hết vào đó nó thành cái pizza Thế mà vẫn có những cái
pizza nó ngon và vẫn có cái pizza không ăn được thế thì chúng ta
hãy bách hóa con người của mình con người của mình có nhiều tài lắm
các em biết không J hoàng là cái người đã tạo nên cái công ty bây giờ đó là
sáng giá nhất thế giới là Nvidia J Hoàng nói rằng là ngày xưa tôi
00:42
rất nổi tiếng là vì tôi đi rửa toilet mà khi tôi đi rửa toilet thì cái ông chủ ấ
ông ấ nói rằng tôi chưa bao giờ thấy đứa nào mà rửa toilet mà sạch như genson
hoàng Tức là cái dân sân Hoàng bây giờ trở thành một người giàu m vào khoảng
năm người giàu nhất thế giới và chế ra cái cái bán dẫn mà không ai biết không
ai biết làm cả mà chỉ có một mình Nvidia biết làm thôi mà phải có cái bắn dẫn đó
thì mới làm được Games và mới làm được ai ông ấy bán giá nào người ta cũng mua
và ông ấy bảo rằng là xưa kia tôi đã làm nghề quét nhà tôi đã làm cái
nghề chạy delivery Tôi đã làm nghề này nghề nọ tôi đã phải đi chợ ôm khoai với
gì đấy Tôi làm tất cả những chuyện đó và xong rồi sau đó thì tôi đã phải đi rửa
toilet của những nhà trường những trường
00:43
đại học á Để tôi kiếm tiền tại vì cha mẹ tôi rất là nghèo Á
và tại sao một người giàu như thế lại kể
cái chuyện đó nhỉ Mà tại sao những người mà đại gia mà đại
ca thì suốt ngày là giấu những cái chuyện đó
nhỉ Hình như là hai cái nhân sinh quan nó khác nhau nhiều lắm đấy thì thầy nói
nhé Mình luôn luôn mình nên hãnh diện làm cái gì cũng làm tốt nhất bất chấp
chuyện gì thầy nói với các bạn nhé thầy rất là tự hào
à Nói về thể thao nhưng mà cái mà thầy tự hào nhất là thầy đánh giày giỏi nhất
thế giới không ai đánh giày như tôi đâu mà bạn nào muốn học thì tới tới thì các
bạn sẽ biết là đánh giày và tốt nhất thế
giới thì đánh như thế nào và tôi rửa bát thì nhanh nhất thế giới cho tôi vào một
cái quán ăn mà có 1000 người ăn á và chỉ một tiếng sau là nó sạch hết cả bao
00:44
nhiêu cốc ly cốc chét là sắp hết cả trên đấy r mà người ta sẽ không hiểu tại sao
mà một mình mà làm như thế được đó Thế thì các bạn
ạ Cái gì cũng nên thử mà thử với một cái tinh thần vui tìm cái vui mà cái vui đó
đó nó là vui giúp giá trị cho xã hội nhưng mà giúp để mà mình
à cảm nhận được cái mình không có giới hạn mình gặp một cái đề tài mới mà chưa
bao giờ mình gặp chưa bao giờ mình thực hiện mà mình làm tốt hơn thế
ạ Nó tạo cho một cái sự tự tin kinh khủng mà các bạn nghe thầy bây giờ thầy
chỉ xin lỗi các bạn là nếu mà thầy có sặc sụa sự tự tin nếu mà thầy sặc sụa sự
tự tin thì nó rất đáng ghét nhưng mà cái sự tự tin nó tới từ cái việc mà thầy Tự
thách thức cái gì cũng tự thách thức mà cái gì làm cũng được đấy thành ra là nó
có một chút sảng sủa rồi Ở đây và con nghe những trải
00:45
nghiệm này thì chính bản thân con cũng đã tự nhìn về những cái việc đã làm mà
con cũng rất là may mắn khi đã được thầy
xác nhận lại là những cái điều đó là con làm con đang làm đúng Mặc dù có thể
người khác ở một phương diện nào đó nhìn thấy là con chưa thành công như cách họ
mong muốn nên là H vọng là cái nội dung ngày hôm nay đã là một cái thông điệp
tuyệt đẹp cho những bạn mà Đang mãi mê đi tìm kiếm cái giá trị của bản thân
mình vậy nên đi đến với Cuối cùng thì con chỉ mong thầy là có một cái thông
điệp duy nhất để gửi đến các bạn cái thông điệp của thầy đó nó có hai mặt
một mặt tiêu cực và một mặt tích cực nhưng mà nó là một thông điệp thông điệp
mà cái mặt tiêu cực của nó là mình chấp nhận mình là cái con người như thế và
cái thông điệp tích cực là mình vui vẻ với cái con người như
thế chớ nhìn người khác nhé đó là cái thông điệp phụ của cái thông điệp
00:46
chính ngày hôm nay thì con cũng xin cảm ơn nghệ sĩ Trần Thảo đã tài trợ một cái
không gian rất là ấm cúng tại moet Coffee để mà thầy và con đã có thể đi
cũng ra sâu khá là so vào chủ đề ở đâu chúng ta mới tìm kiếm được giá trị bản
thân ng hôm nay chúng con lại một lần nữa không biết bao nhiêu là lời cảm ơn
là biết ơn là sự cảm thán về cái việc thầy đã luôn luôn rao đi giá trị để mà
chúng con phải không còn là photocopy cho đến khi nào mà không còn
là photocopy nữa Đúng rồi thì con xin cảm ơn Thế thì thầy xin xác nhận rằng là
bảo Bảo Nhi Tuy là làm cái việc của rất nhiều người hoàn toàn không phải là một
cô photocopy của ai hết mà chính vì vậy cho nên là thầy mới rất thích trao đổi
với Bảo nh chứ còn những cái MC mà là phot qu của người khác người ta không có
hành xử như là Bảo Nhi người ta không có hồn nhiên như Bảo Nhi người ta thứ nhất
là người ta sẽ nói lên sự kính trọng đối
00:47
một vị thầy vĩ đại rồi xong rồi người ta nói những cái điều mà thầy nghe chướng
tay lắm nhưng mà người ta cứ thế thôi người ta phải nói như thế thì không
Không mình thể hiện mình mình mình làm cho cái người mà mình mời tới người ta
thể hiện được cái giá trị và người ta thể hiện được cái thông điệp và mình yêu
cái cái những khán giả mình yêu cái màn hình mình yêu cuộc sống mình yêu dân tộc
Chúng Con cảm ơn thầy rất là nhiều và biết ơn thầy vì đã hi Vâng thầy biết ơn
Bảo Nhi và thầy cảm ơn bảo nhiê Xin chào mọi người và hẹn gặp lại ở Podcast tiếp
00:48
theo nhé Bye bye non nước yên bình khắp nơi Trung
lòng mình về nơi đây C mền cùng non s