Đang tải...
 
Skip to main content

QUAY VỀ KÝ ỨC - Tác giả: Phan Diệu Linh - Cấy Nền Vạn Hoa - Cấy Nền Radio

Bài viết này còn sơ khai.

Có rất nhiều tài nguyên tham khảo ở đây - chúng được đóng góp bởi cộng đồng. Khi bạn học, chúng tôi mời bạn quay lại và cập nhật các trang này - chia sẻ những gì bạn đã học được.


Hãy giúp "Trăm triệu thầy, trăm triệu trò" hoàn chỉnh nội dung để những người khác có thể hưởng lợi từ nó trong tương lai.

Tìm hiểu cách Đóng Góp


Bên dưới là "nội dung thô" phục vụ tìm kiếm

- Bấm Ctrl + F : nhập từ khoá (tìm trên trang hiện tại).
- Nhập trực tiếp vào ô tìm kiếm trên cùng (tìm trên toàn bộ website).

"nội dung thô" được tạo tự động, giúp bạn "tìm kiếm" dễ hơn bằng cách gõ "từ khóa". Nó sẽ tồn tại đến khi Ai đó học và giúp hoàn chỉnh nội dung.



00:00
khi các bạn đang nghe cái nền video kênh
phát thanh của hệ sinh thái cấy nền đây là chuyên mục cái nền Vạn Hoa Nếu chia
sẻ những cảm nhận muôn màu về cuộc sống trên tinh thần bình đẳng hồn nhiên thẳng
thắn tích cực mến chào các bạn thính giả
thân thương của cái nền Vạn Hoa cũng như cái nền radio sự hiện diện và lắng nghe
của các bạn qua các số phát sóng của cái nền vạn hoa thật sự đã tiếp thêm rất
nhiều năng lượng cho các thành viên của bạn Hoa các bạn biết không một trong
những ý nghĩa hình thành nên cái tên vạn hoa đó là trong mỗi con người đều có
những kỷ niệm khó quên có những ký ức vô cùng gắn kết mà chúng ta luôn mang theo
bên mình như là dưỡng chất nuôi dưỡng tâm hồn chúng ta xoa dịu chúng ta an ủi
chúng ta và thúc đẩy chúng ta tiếp tục đứng lên tiếng về phía trước với đúng

00:01
con đường mà chúng A và hướng đến mỗi bức tranh trước bên trong mỗi con người
đôi khi rất êm đềm nhưng đôi khi cũng rất dữ dội mỗi bức tranh ký ức của mỗi
con người đều khác nhau nhưng bằng sự lắng nghe không phán xét bằng sự thấu
hiểu của trái tim chúng ta sẽ cảm thấy một điều vô cùng quý giá đó là chính mỗi
bức tranh trước khác nhau ấy sẽ kết nối từng con người chúng ta lại với nhau
bằng sợi dây của lòng biết ơn sự yêu thương và hiểu biết Hành trình kết nối
từng con người với nhau bằng chính sợi dây kết nối yêu thương đó sẽ là phạm hoa
với vạn bức tranh con người thật đẹp và giàu có tình thương
và số phát sóng hôm nay sẽ là một bức tranh ký ức vô cùng sống động hồn nhiên
và đầy cảm xúc của một con người với sứ mệnh chữa lành sức khỏe thể chất và tinh

00:02
thần cho người bệnh đó là ở tuổi thơ của một nữ bác sĩ y khoa vừa dịu dàng vừa
mạnh mẽ với cái tên khắc họa một nét tính cách của cô và ngay cả trong chính
lời văn mà cô đã chấm bút nào mời các bạn cùng trở về Kí Ức Tuổi Thơ của người
bác sĩ này nhé Anh em chúng tôi được sinh ra trong gian
nhà gỗ thơm mùi cây cỏ cái mùi mà mười mấy năm đi xa vẫn không có cách gì quên
được cũng hơi khó tả một chút vì cũng không biết chính xác đó là mùi của loại
cây nào nên cả bọn gọi chung chung bằng một cái tên mỗi khi nhớ nhà Mùi nhà mình
từ hồi nhỏ trí Chúng tôi đã quen với việc cha mẹ mỗi người vác một cái cùi
tre đan mỗi ngày đều đi núi hái thuốc bằng chặt hơi xao khắp Giang trước và

00:03
Giang sau ở mỗi lần gió thổi thuốc cứ bay tứ tung và khi rơi xuống đất thì
thành rác chúng tôi Ám ảnh với lời mẹ dặn trước khi ra khỏi nhà nhớ quét nhà
nghe con trời mưa nhớ mang thuốc vô nhanh con nắng ra đảo thuốc luôn nghen con
Thiệt tình mà nói lúc đó tôi chẳng hiểu được mấy nông thuốc đó là công suất của
cha mẹ là mưu sinh của cả nhà chỉ thấy Mệt muốn xỉu
vậy chứ tôi chưa bao giờ xỉu cả ương rên vậy thôi
Tôi chỉ thích xem ba lý thuốc cho khách nhúm nhúm loại này Loại nọ sạc là xong
chẳng hiểu sao mấy cái cây thường thường một hấp sao núi chẳng ai thèm đụng đến
trường nhà tôi lại làm cho người ta có thể rối rít mừng và cảm ơn ba tôi đến
như vậy Ba đi làm trạm xá mẹ đi dậy chưa hết đến

00:04
ngồi trực nhà đợi mà em cũng nghèo và lam lũ nhưng họ vẫn tặng quà để cảm ơn
ba mẹ tôi khi thì hỏi đường tán thơm lưng khi thì con gà rau củ bắt khoai
buộc chuối bột mì mùa nào tích nãy tôi ngồi trong nhà dáng tai vào vách nghe
lắm mắt cờ hó nhìn qua khe cửa Thích Trí
đợi đến khi khách về sẽ được lên xem qua và được ăn ngon ấy vậy mà cảm giác thất
vọng não nề khi ba tôi xua tay từ chối bảo bệnh nhân mang quà về hoặc quá lắm
thì chỉ nhận một phần nhỏ lấy lệ lúc đó tôi dẫn ba đến khắc khóc dẫn đến không
buồn nói chuyện gì thêm nữa gương mặt Dù
một cục sinh sẽ không biết lúc đó bà tôi có giận tôi không mà mặt tỉnh queo bảo
hai anh em ăn cơm rồi đi học cứ cười nói nói như là không có chuyện gì anh cũng

00:05
may sao hồi đó ba mẹ không vì thái độ của tôi mà làm khác đi
Ba mẹ có rất nhiều Bạn Thâm Tình chí cốt và trong những cơn biến cố khó khăn của
gia đình tôi luôn nhìn thấy có mặt họ cho đến giờ này vẫn thế
ba mẹ có nhiều con nuôi con đỡ đầu dễ chừng phải hơn 20 đứa có đứa được bạn và
tôi đặt theo tên ba tôi là ý thôi cái tên lạ lùng hết sức mỗi năm nhà ý thôi
luôn Tặng ba tôi cặp bánh chưng chay tính năm tuổi của cô bé dễ chừng cũng
hơn 20 năm đều đặn có người sinh con ra gọi ba tôi là bố và
gọi ba ruột là chú có lẽ vì quá yêu mến Ba tôi nên mọi người cũng muốn để ba tôi
là một người thân trong gia đình của họ và cũng như người xưa có quan niệm gọi

00:06
như vậy cho nó để sau này khi ba tôi và đi thì người ta
sinh con ra lại cho gọi ba mẹ tôi là ông bà nội ông bà ngoại điều này làm tôi
thấy vui thấy mình có nhiều anh em bà con thân thích sau này nhà tôi rời từ
địa điểm cây số hay ra thị trấn Jane không bảng hiệu không tủ kệ trưng bày
nhưng bà con vẫn đến mỗi ngày với tất cả các loại đau nhức từ trẻ con đến người
già và trong đôi mắt trẻ con của tôi ba tôi mát tay như một ông tiên ông tiên đó
có mẹ tôi đứng cạnh lo toàn chắc bóp và tiết kiệm đến mức không thể hơn được nữa
anh em chúng tôi đã lớn lên trong tình yêu thương và sự nỗ lực đến tận cùng của
cha mẹ sự ấm áp của tình làng Nghĩa xóm cho đến tận bây giờ mấy anh em ở xa lơ

00:07
xa lắc xóm làng vẫn yêu mến và bảo bọc cả gia đình chúng tôi chúng tôi lớn lên
trong sự may mắn hanh thông và khỏe mạnh đi đến đâu cũng được giúp đỡ tận tình
chúng tôi biết Không phải tại mình giỏi Chúng tôi biết mình gặp mai gặp mai nhất
là được làm con của ba mẹ được hưởng phúc nhà
đến khi lớn lên mấy anh em đi học tay ai
hết không có đứa nào nối nghiệp làm thầy lang anh hay làm hồi sức cấp cứu gần
được chục năm tôi đã chạnh lòng khi nghe Anh Hai kể rằng anh đã mất ngủ ba ngày
với cảm giác bất lực và hữu hạn khi nhìn bệnh nhân đầu tiên nhắm mắt ra đi trên
tay của mình mà không thể làm gì khác được
Có những đêm thức trắng nghiên cứu tài liệu Tìm phương án điều trị

00:08
à Tôi nghĩ đến ông bà nội đến cha mẹ đến cả nhà đến dòng sông và con nước chảy
xuôi tôi nghĩ đến người phụ nữ đứng sau người
thầy thuốc họ âm thầm lặng lẽ nhưng là điểm tựa vững chắc cho người đàn ông
chăm lo cho người khác cái vất vả cực nhọc của cuộc sống gia đình cao áp lực
công việc đặt cả trên vai người Nội tướng
Nếu mẹ tôi không chấp nhận sống tằn tiện trong cuộc sống mà Nhà mình không có
tivi nhà mình dột nhà mình chật nhà mình cổ gì không Sơn phết nhà mình cả tháng
chưa đi chợ một lần nhà mình mấy chục năm chẳng sắm sửa đồ mới thì có thể mấy
anh em để không thể nào học đến nơi đến chốn Thành Tài và ba tôi cũng chẳng thể
nào có thể hào phóng trọn vẹn với bà con lối sớm được
tôi nghĩ đến Anh cũng đang bước trên con

00:09
đường mẹ tôi đã đi qua cũng sẽ nhiều nỗi lo toan vất vả không nói được thành lời
để hỗ trợ doanh hay những bước đi vững chãi của nghề Y và hôm nay ngày 27 tháng
2 ngày thầy thuốc Việt Nam tôi xin dành trọn lòng biết ơn của mình đến những hậu
phương của những người thầy thuốc và những người thầy ngày đêm không khoảng
cực nhọc để hoàn thành trọng trách thiêng liêng
ở đó là một bức tranh ký ức đã góp phần hình thành nên người bác sĩ y khoa Đăng
miệt mài cống hiến cho xã hội này nay người bác sĩ ấy vẫn luôn quay về với bức
tranh Khiết tuổi thơ thật đẹp ấy mỗi khi
cảm thấy mệt mỏi trong công việc và cuộc sống
đó cũng là cách để sạc lại nguồn năng lượng luôn sẵn có bên trong để sau đó
bước tiếp trên con đường với vai trò của
người bác sĩ vô cùng thiêng liêng Cảm ơn

00:10
câu chuyện kể của bác sĩ Lan Viên Cảm ơn các thính giả đã lắng nghe và cảm nhận
cùng với cái nền Vạn Hoa thương mến và hẹn gặp lại các bạn trong các chương
trình tiếp theo nhé Nếu các bạn có những tâm sự về cuộc sống muôn màu muốn chia
sẻ trong chương trình cái nền Vạn Hoa xin đừng ngại ngần gửi bài viết cho
chúng tôi để có cơ hội được biên tập và phát sóng trong chương trình cái nền
radio trong những số tiếp theo nhé Cảm ơn các bạn đã chú ý lắng sữa
non nước đêm Bình thăm nơi chung lòng mình về nơi đây thấy về thôi à